Trong phòng không một bóng người đột nhiên vang lên tiếng người, giọng nói lại đặc biệt linh hoạt kỳ ảo, ai nghe cũng giật mình kinh hãi. Hai kẻ kia, một người vừa sờ phải cái chảo sắt, một người sờ phải cái xẻng sắt, sợ đến tay run lên, nồi và xẻng va vào nhau phát ra tiếng vang thanh thúy, bất ngờ, lập tức dọa Trang Hành đang ngủ say tỉnh giấc.
AI: [A... cẩn thận...]
Hai kẻ kia không biết ai sờ được con dao phay, mừng rỡ kêu lên: “Tìm được rồi!” Vừa nói vừa vung dao trước mặt, hùng hổ dọa người.
Hai người giật mình kinh hãi, hoảng loạn quay đầu tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng mới dồn ánh mắt vào Trang Hành, kinh ngạc không thôi. Đến khi Trang Hành kêu cứu mạng lần nữa, chúng vội bịt miệng hắn, rút dây lưng trói chặt lại.
Tư Ô đang nấp ngoài cửa định xông vào, nhưng bị thiếu niên giơ tay ngăn lại, kinh ngạc hỏi: “Chủ thượng?”
Thiếu niên chăm chú nhìn thân ảnh Trang Hành đang giãy giụa, một tay nắm chặt chuôi kiếm, sẵn sàng ra tay: “Chờ một chút.”
Tư Ô ngẩn người, hiểu ý thiếu niên. Hai kẻ kia đến đây mục đích rất rõ ràng, chính là để trộm con dao phay vừa nhìn đã biết không phải phàm vật. Nhưng người biết về con dao phay này, ngoài Quý Đại Thạch ra, chỉ có quân thần Đái Quốc vừa từ ngoài thành trở về.
Thế tử đã nói muốn đối đãi với chủ thượng như thượng khách, vậy mà lại có kẻ ngoài mặt thì tỏ vẻ phục tùng, sau lưng dám đến đây trộm đồ. Bất kể hai kẻ kia là nghèo đến điên rồi hay chỉ đơn thuần động lòng tham, đều xem như bất trung với Thế tử.
Hai kẻ kia thấy người tóc bạc trước mặt không nói gì, đều thở phào nhẹ nhõm. Chúng nhìn chằm chằm Trang Hành một hồi, sắc mặt dần tươi tỉnh, một người nói: “Con hạc này thế mà lại có thể nói tiếng người, không giống người thường, hay là chúng ta kính dâng cho Thiên Tử?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT