Thiếu niên buột miệng: "Không phải."
Vừa nói xong bỗng thấy đầu lưỡi đau nhói, chắc là cắn phải rồi.
Thiếu niên rũ mắt, nhìn từ mảnh bạch ngọc lên đến chỗ ống tay áo che khuất rồi dừng lại, một lát sau mới nói: "Ta đã nói rồi, nhờ ngươi giữ hộ, lúc đó chẳng phải ngươi không hiểu sao?"
"Thì là không hiểu đó, ta mới tu luyện thành hình người, gần đây mới hiểu được tiếng người." Trang Hành bịa chuyện lung tung, giơ tay định xé mảnh ngọc kia xuống: "Vậy giờ ngươi còn muốn ta giữ hộ không? Không cần thì ta gỡ xuống trả ngươi."
Thiếu niên giữ tay hắn lại: "Vật này đối với ta rất quan trọng, nhưng để trên người ta không an toàn, vẫn là ngươi giữ hộ đi."
Thiếu niên ngước mắt nhìn hắn: "Ngươi... Muốn đi cùng ta không?"
AI cười hì hì nói: "Ai da, muốn đi cùng thì cứ đi thôi, dù sao ngươi có cánh, muốn chạy lúc nào cũng được."
Thiếu niên không lộ vẻ gì, liếc mắt nhìn Trang Hành một cái, thấy Trang Hành hồn bay phách lạc không biết đang nghĩ gì, bèn nhấc chân kéo Tư Ô đi xa một chút.
Tư Ô chắp tay nói: "Chủ thượng, Thế tử thấy chủ thượng hồi lâu không về, rất lo lắng, nô mang mọi người đến tìm."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT