Các chư hầu gần như hư thoát, lấy lại tinh thần mới phát hiện lưng áo ướt đẫm mồ hôi lạnh. Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, Lương công tuy giữ được tước vị, nhưng chỉ còn lại hư danh. Mấy năm nay các chư hầu bị thôn tính nghiêm trọng, giờ đứng trong điện có thể đếm được trên đầu ngón tay, có Lương công làm nền, mấy người còn lại đặc biệt chói mắt, ai nấy đều hận không thể thu mình lại để giảm sự tồn tại xuống mức thấp nhất.
Cũng may Tiêu Lang tuy có dã tâm, nhưng không muốn làm hại thần dân của mình, Lương công có thể làm gương tốt, Tiêu Lang đương nhiên phải cho chút lợi lộc, cuối cùng hai bên đạt được thỏa thuận.
Kết quả bây giờ, Lương công diễn một màn thái bình thịnh thế trước mặt mọi người.
Thật bội phục!
Sau khi bàn bạc xong chuyện của Lương công, Tiêu Lang không giữ mọi người lại, vẫy tay bãi triều, các đại thần về phủ, các chư hầu cũng có thể về đất phong.
Các chư hầu mơ màng đi ra khỏi cửa cung, bị ánh nắng chói chang làm choáng váng, suýt chút nữa không đứng vững, người hầu vội đỡ lấy, nhanh chóng xua tay: "Mau, mau về khách sạn thu dọn hành lý rồi đi ngay!"
Bọn họ chẳng muốn ở lại Vương thành thêm một ngày nào nữa. Lương công lại cứ ra vẻ người tốt, khiến bọn họ khó xử vô cùng. Thiên Tử liên tiếp thôn tính hai nước, giờ lại có kẻ tự dâng mình tới cửa, e rằng ăn uống cũng chẳng còn ngon miệng. Vấn đề mà họ sắp phải đối mặt không hề nhỏ, trực tiếp liên quan đến sự sống còn của quốc gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT