"Tiểu nhân tạ ơn tiểu thư đã cứu mạng, nguyện làm trâu làm ngựa, dốc sức phụng sự."
Ôn Hành nói năng rành mạch, ánh mắt trong trẻo mà kiên định, song An Cẩm Thư lại thấy lòng bồn chồn, lùi lại hai bước. Nàng mím chặt môi, nhíu mày, có gì đó không đúng, quá đỗi bất thường. Đây có còn là Ôn Hành mà kiếp trước nàng từng biết không? Một người có ánh mắt thuần lương như vậy, Cố Kinh Thần rốt cuộc đã huấn luyện hắn thành kẻ đồ tể tàn nhẫn như thế nào?
Nàng thầm nghĩ hay là mình đã nhận lầm người, bèn cẩn thận dò hỏi: "Ngươi tên gì? Người ở đâu? Trong nhà còn thân nhân chăng?"
Ôn Hành lắc đầu không chút do dự: "Tiểu nhân từ nhỏ không cha không mẹ, lớn lên nhờ ăn xin, không tên không họ, cũng chẳng biết từ đâu đến, phải đi đâu về đâu."
An Cẩm Thư nghiến răng, lần đầu tiên thấy đau đầu. Xem ra cái tên Ôn Hành này là do Cố Kinh Thần đặt cho hắn sau này. Đối phương cái gì cũng không biết, khiến nàng lâm vào cảnh khó xử.
Bỗng nàng chợt nghĩ ra điều gì, chỉ thấy An Cẩm Thư nhanh chóng tiến lên, vén ống tay áo của Ôn Hành lên. Hành động này khiến mọi người kinh ngạc, nhưng khóe mày của An Cẩm Thư lại giãn ra. Không có, trên cánh tay hắn không có vết sẹo màu đỏ kia, hắn không phải Ôn Hành.
An Cẩm Thư thở phào nhẹ nhõm, khi biết đối phương không phải Ôn Hành, nàng cũng nhẹ nhõm trông thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT