Ngu Tiểu Bảo nghe xong không có phản ứng gì, mắt vẫn dán chặt vào bàn cờ.

Thẩm Thác ngẩng đầu liếc Ngu Ninh một cái, khóe môi khẽ cong lên, “Nói gì vậy, tuổi tác không liên quan đến kỳ nghệ, kinh nghiệm càng nhiều, kỳ nghệ cũng có thể theo đó tiến bộ. Người già chỉ có thể thoái hóa về thể lực, nàng là mong ta đi không nổi nữa, đến lúc đó nàng có thể tùy ý làm gì thì làm sao?”

 
“Ây da, Bệ hạ oan uổng cho ta quá, ta với Bệ hạ tuổi tác cũng không chênh lệch nhiều, hai mươi năm sau chàng già ta cũng già, đến lúc đó cho dù có muốn tiêu sái cũng là lực bất tòng tâm rồi.” Ngu Ninh vừa nói, vừa thật sự tưởng tượng trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play