Hạ Minh Chu cố gắng đè nén cơn nóng giận, thở dốc quay đầu.
Hứa Tri Mộ từ trên giường ngồi dậy, mặt cậu rất hồng, có chút xấu hổ, nhưng vẫn ngẩng đầu nhìn đôi mắt đỏ ngầu của Hạ Minh Chu nói: “Thật ra thì, tớ có thể giúp cậu.”
Hơn nửa tiếng sau, Hứa Tri Mộ ngồi dậy từ trên giường, không nhìn Hạ Minh Chu mà nói: “Tớ đi rửa tay.”
Đợi cậu đi vào phòng vệ sinh rửa sạch thứ dính trên lòng bàn tay, cậu trở lại phòng, Hạ Minh Chu vẫn ngồi trên giường cậu, Hứa Tri Mộ ra vẻ bình tĩnh vén chăn lên nằm xuống, lúc này, Hạ Minh Chu nhìn chằm chằm cậu hỏi: “Tớ có thể ngủ ở đây chứ?”
Ngón tay Hứa Tri Mộ hơi run rẩy vén chăn lên, nằm xuống bên cạnh Hạ Minh Chu, nhắm mắt lại rồi mới nói: “Ngủ đi.”
Hạ Minh Chu nghe vậy, không nhịn được khẽ cười một tiếng.
Tiếp theo, y xoay người, ấn nút tắt đèn đầu giường, căn phòng ngủ vừa rồi còn sáng rực đột nhiên tối sầm lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT