“Không, không có mà.” Hứa Tri Mộ nói.
Hạ Minh Chu bỗng dưng dừng bước, “Vậy vì sao cậu từ chối sau này cùng tớ ăn cơm?”
Hứa Tri Mộ cố gắng cười tự nhiên: “Chẳng phải đã nói rồi sao, hai ngành của chúng ta khác nhau, khu học xá khác nhau, ký túc xá cũng khác nhau, cùng nhau ăn cơm nói thật là rất bất tiện.”
“Hơn hai tháng năm ngoái cậu cũng chưa thấy bất tiện.” Hạ Minh Chu thẳng thắn nói.
“Đó là…” Hứa Tri Mộ vắt óc tìm một lý do hợp lý, dù sao cậu muốn từ từ kéo giãn khoảng cách với Hạ Minh Chu, không muốn trở thành kiểu quan hệ cả đời không qua lại, nghĩ nửa ngày, cậu không nghĩ ra một lý do thoái thác hoàn hảo, nhưng nghĩ ra một lý do không thích hợp lắm, nhưng Hạ Minh Chu lại không thể cãi lại: “Học kỳ này tớ thấy bất tiện.”
“Tớ không muốn cùng cậu…” Hứa Tri Mộ ngập ngừng một chút, nói ra một câu trái lương tâm: “Cùng cậu cùng nhau ăn cơm.”
Mấy chữ cuối cùng, Hứa Tri Mộ không dám nhìn Hạ Minh Chu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT