Hứa Tri Mộ nghe vậy, vội vàng phủ nhận nói: "Không có."
Hạ Minh Chu sau khi nghe xong, dường như lúc này mới vừa lòng.
Nhân viên lễ tân rất nhanh làm xong thủ tục nhận phòng, đưa cho họ hai chiếc thẻ phòng. Khách sạn tổng cộng sáu tầng, phòng của họ ở tầng năm, nhưng hai phòng không ở gần nhau, giữa còn cách mấy phòng.
Hứa Tri Mộ trước đưa Tống Thanh Thanh đến phòng cô ấy, sau đó cởi áo khoác và giày vớ cho cô, đặt cô lên giường. Đương nhiên, trong lúc này Tống Thanh Thanh vẫn luôn không ngoan, thậm chí còn đột nhiên ngồi dậy hét lớn: "Hứa Tri Mộ, anh nói học viện điện ảnh nhiều soái ca như vậy, sao em lại không ưng được một ai?"
Hứa Tri Mộ vừa dỗ cô nằm xuống vừa nói: "Đó là duyên phận của em chưa tới."
Tống Thanh Thanh lại bắt đầu gào: "Em mười chín rồi, sao duyên phận vẫn chưa tới hả?" Vừa gào, cô vừa ngửa người ra sau ngã xuống giường.
Mà Hạ Minh Chu đứng ở cạnh cửa, nghe đoạn đối thoại này, mày hơi nhướng lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play