Khương Từ bị khát tỉnh giấc, cậu ta khụ một tiếng cảm thấy cổ họng đau rát, đầu cũng hơi choáng váng, bị cảm rồi sao?
Khương Từ chống tay ngồi dậy, phát hiện bên cạnh không có ai, Tuyên Hồng Lãng đâu? Khương Từ chậm rãi bò xuống giường, bên ngoài trời còn tối, nếu là ngày thường Khương Từ chắc chắn sẽ nghĩ Tuyên Hồng Lãng đi đâu, nhưng hiện tại cả người cậu ta cảm thấy đầu váng mắt hoa, lảo đảo đi đến bên cạnh bàn, nơi đó có chiếc cốc nước Tuyên Hồng Lãng đã dùng, bên trong còn hơn nửa cốc nước.
Lưỡi nhỏ linh hoạt liếm liếm đôi môi khô nứt, Khương Từ nhìn chằm chằm chiếc cốc nước người khác đã dùng kia, cuối cùng vẫn không nhịn được dụ hoặc bưng lên.
Cậu ta quá khát, cổ họng như có lửa đốt, động tác uống nước có chút vội vàng, nước chưa kịp nuốt xuống đã chảy theo yết hầu nhỏ xuống, làm ướt vạt áo trước ngực thiếu niên.
Uống xong nước Khương Từ tỉnh táo hơn một chút, nương theo ánh sáng mờ tối, cậu ta phát hiện ký túc xá vẫn giữ nguyên dáng vẻ trước khi ngủ, quần áo của Tuyên Hồng Lãng vẫn được treo ngay ngắn một bên, nhưng đối phương lại không biết đi đâu.
Khương Từ có chút bất an nắm chặt áo ngủ, nửa đêm Tuyên Hồng Lãng sẽ đi đâu?
"Thịch thịch thịch!" Ngoài cửa đột nhiên truyền đến ba tiếng gõ cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT