Trần Vũ Tường đã chết.
Khương Từ thế nào cũng không thể ngờ được chỉ gần một buổi tối, đã có một người chết. Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng nặc, mặt cậu ta trắng bệch được Tuyên Hồng Lãng dẫn theo chen chúc đến cửa ký túc xá 301, trên mặt đất có những vệt máu kéo lê, còn có dấu tay dính máu cọ trên mặt đất khi giãy giụa, Tuyên Hồng Lãng liếc nhìn Khương Từ sắc mặt không tốt hỏi: “Chắc chắn muốn xem?”
“Ừ...”
Khuôn mặt tinh xảo mà tái nhợt, trông yếu ớt như vậy, nhưng chủ nhân của gương mặt này lại nhất quyết muốn bước vào hiểm cảnh, Tuyên Hồng Lãng thu hồi ánh mắt đang nhìn chằm chằm Khương Từ, che giấu mọi cảm xúc ở đáy mắt.
Để tránh phá hỏng hiện trường, bọn họ chỉ đứng ở cửa nhìn thoáng qua, nhưng chỉ một cái liếc mắt này đã khiến sắc mặt Khương Từ càng thêm tái nhợt, Trần Vũ Tường há to miệng nằm ngửa trên mặt đất, tay chân đều bị gập thành góc 90 độ quỷ dị, tay phải gắt gao nắm một chiếc bút.
Chiếc bút kia vậy mà giống hệt chiếc bút bọn họ chơi Bút Tiên tối hôm qua!
Sắc mặt Khương Từ càng thêm trắng bệch, nếu tối hôm qua không phải Tuyên Hồng Lãng, có lẽ người chết chính là cậu ta?! Cậu ta run rẩy môi, ngẩng đầu nhìn trong đám người thấy Đường Khiếu sắc mặt cũng tái nhợt không kém.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play