"La Tiểu Hàn... La Tiểu Hàn... La Tiểu Hàn đâu rồi?" Đào đại nhân lớn tiếng gọi.
La Tiểu Hàn giật nảy mình, cúi đầu chạy ra: "Là thảo dân, là thảo dân."
"Là ngươi à." Đào đại nhân cười cười, nói với văn thư: "Hạ Thanh Minh, La Tiểu Hàn... Ủa? Tên của hai người này lại đều là tiết khí nhỉ."
La Tiểu Hàn từ từ ngẩng đầu, nhìn rõ hán tử tên Hạ Thanh Minh kia. Điều đầu tiên dễ nhận thấy nhất chính là vết sẹo trên mặt người này, vết sẹo đó chạy từ đỉnh mày bên phải, xuyên qua mắt phải rồi xuống đến sống mũi, may mắn là mắt vẫn còn nguyên vẹn.
Người đó thấy La Tiểu Hàn ngây người nhìn mặt mình, liền nói với Đào đại nhân: "Bông hoa này không phải cậu ấy đưa cho ta, mà là vô tình cài vào người ta, không tính đâu." Nói rồi đưa tay ra, lại định trả hoa cho cậu.
Không thể không nói, người này ngoài vết sẹo rõ ràng kia ra, những điểm khác đều không tệ: mày kiếm mắt phượng, sống mũi cao thẳng, nhân trung dài và sâu, nên dáng môi là hình thoi mỏng, làn da màu lúa mạch cũng không thô ráp, dáng người cao lớn, rất tuấn tú.
Thấy hắn ta đưa hoa tới, La Tiểu Hàn vội xua tay: "Cho huynh rồi, cho huynh rồi, ta bằng lòng." Nói xong mới cảm thấy lời này có chút thẳng thắn quá, mặt lại đỏ bừng lên.
Đào đại nhân cười cười, nói với văn thư: "Viết vào đi." Văn thư lúc này mới cầm bút viết.
Hạ Thanh Minh bị người ta đẩy hoa lại, cũng rất kinh ngạc. Vừa rồi không phải không có người đi qua trước mặt hắn, ai nấy nhìn thấy vết sẹo trên mặt hắn liền kinh hãi lùi một bước rồi quay sang xem người khác. Người Đại Cẩm triều rất coi trọng ngoại hình, cho rằng tướng mạo thể hiện vận mệnh, người bị phá tướng thì mệnh đều không tốt. Vì vậy, dù vừa rồi có đỡ La Tiểu Hàn thì trong lòng cũng biết chắc chắn sẽ bị ghét bỏ, nên mới không nói chuyện với cậu mà xoay người bỏ đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT