Cậu trước sau vẫn chưa thể hoàn toàn thoát khỏi thân phận nam nhi của mình. Hơn nữa, cậu đã rèn luyện nửa năm trong tận thế, ý chí quả thực cũng không tồi, lúc này dựa vào Hạ Thanh Minh, đắp chung chăn cũng không cảm thấy lạnh lắm.
Tuy nhiên, nhìn những ca nhi hoặc tỷ nhi nhà khác đi cùng đều ở trong xe ngựa không ra ngoài, xem ra đều sợ lạnh.
"Hôm nay dậy sớm rồi, vào trong ngủ thêm một lát đi, trong khe hở của rương có gối đầu đó." Hạ Thanh Minh hành quân đánh trận nhiều năm nên càng không sợ lạnh lẽo, nhưng khi La Tiểu Hàn dựa vào người hắn, cùng đắp một chiếc chăn, trong lòng hắn lại cảm thấy vô cùng vui vẻ.
"Không buồn ngủ đâu, ta thấy Truy Điện hình như cũng không cần thúc nhiều, đi rất ổn rồi. Hay là huynh cũng vào trong đi?" La Tiểu Hàn vừa rời khỏi môi trường đã quen thuộc, lúc này đến nơi xa lạ, lòng lại thấp thỏm không yên, bên cạnh không có người, trong lòng luôn cảm thấy bất an.
"Nó không biết đường."
"Phải đi mấy ngày mới tới nơi ạ?"
"Khoảng mười ngày."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT