Bạch Sơ Lạc lý không thẳng khí không tráng nhưng chính nghĩa lẫm liệt. “Lớn mật quỷ tu! Đây là tiểu sư muội của Nguyệt Hoa Tông chúng ta! Các ngươi thế mà ngay cả đứa trẻ nhỏ như vậy cũng không buông tha, thật là buồn cười và to gan lớn mật!”
“Chúng ta thân là đệ tử chính đạo, hôm nay sẽ vì tiểu sư muội lấy lại công đạo!”
Lâm Thiên Trừng nhìn đội ngũ quỷ tu đứng trước mặt, có chút tiếc hận. “Ta còn tưởng rằng chúng ta ẩn nấp là để tránh giao chiến với đám quỷ tu kia chứ.”
Kết quả vẫn phải đánh. Nàng sờ sờ khăn che mặt màu đen trên mặt, thất thần: Ê? Vậy nếu vốn dĩ đã chuẩn bị đánh nhau? Còn che mặt làm gì? Chẳng lẽ chỉ đơn thuần vì trông biến thái hơn thôi ư?
Nhưng rõ ràng ở đây chỉ có một mình nàng nghĩ ra vấn đề này.
Huyền Tứ hồi ức một chút về đống thiên linh địa bảo mà Lăng Miểu vừa phô bày ra đất, chế nhạo một câu. “Tiểu sư muội a, mồi câu của ngươi, thật phong phú a.”
Lăng Miểu không đáp lời, mà đứng sau mấy người, chống nạnh ngửa mặt lên trời cười lớn, giống hệt một tên phản diện biến thái. “A ha ha ha ha ha! Chúng ta đệ tử chính đạo, hôm nay liền phải thay trời hành đạo!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT