Thì ra là thế. Nguy cơ xem như đã được giải trừ, Lăng Miểu lặng lẽ thu hồi hai chiếc quạt sắt của mình, rồi vỗ vỗ tông phục có chút lộn xộn của mình, làm giảm bớt sự xấu hổ.
Một bên, Khúc Phong Miên cười tủm tỉm lên tiếng: "Lăng tiểu sư muội, sao muội không đi theo đại sư huynh của mình vậy?" Thường thì để cân bằng sức chiến đấu, khi chia tổ không phải đều là đại đệ tử dẫn theo tiểu đệ tử sao? Mới nãy thấy Nguyệt Hoa Tông chỉ có Lâm Thiên Trừng và Bạch Sơ Lạc, nàng liền đoán xem Nguyệt Hoa Tông chia tổ thế nào.
Lăng Miểu rất đắc ý lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc: "Ta một tổ riêng, vì bọn họ đều sẽ không đi bộ dưới đất, theo không kịp ta."
Mọi người xấu hổ.
Lăng Miểu nói tiếp: "Nếu các sư huynh sư tỷ là tiện đường gặp được, không bằng chúng ta từ giờ phút này bắt đầu, ai đi đường nấy đi?"
Mọi người lại xấu hổ. Nàng thật sự nghĩ gì nói nấy a.
Nhưng Lăng Miểu nói ra rồi, Phương Trục Trần và Khúc Phong Miên lại không ai đồng ý, hiển nhiên là chuẩn bị tiếp tục cùng họ đi tiếp. Một bên, lông mày Lăng Vũ đã sắp nhíu thành bánh quai chèo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT