Thương Ngô không đi cùng bọn họ. Đoạn Vân Chu nghĩ, là đại sư huynh, mấy ngày nay, hắn cần phải đảm bảo nàng không xảy ra chuyện gì.
Mắt thấy nàng sắp bay đi, Đoạn Vân Chu biết nàng không thể vận hành linh khí để ngự kiếm, thanh kiếm này hẳn là tự mình đang bay. Hắn nghĩ vốn dĩ mình sẽ nhảy lên kiếm mà đạp xuống. Nhưng điều hắn không ngờ là, người khác nhảy lên thân kiếm, còn phải tốn chút sức lực để đạp nó, vậy mà quỹ đạo bay của Huyền Thiết Đại Kiếm lại không lệch một chút nào. Hắn tăng thêm sức lực, lại đạp một lần, đại kiếm thậm chí còn không rung động một chút nào, trực tiếp mang theo cả hai người cùng bay đi.
Huyền Thiết Đại Kiếm bay rất nhanh, hai người lập tức bay xa.
Đoạn Vân Chu: “?” Có chút xấu hổ.
Huyền Thiết Đại Kiếm: Hắc! Tiểu dạng tử, chỉ bằng ngươi, còn muốn đạp bổn đại gia xuống ư? Cũng không nhìn xem bổn đại gia là loại tồn tại gì!
Đứng trong sân, nhìn tiểu nhím biển và Đoạn Vân Chu bay đi, mọi người: “?”
Huyền Tứ chỉ vào hai điểm đen nhỏ ngày càng bay xa trên bầu trời: “Đó là có ý gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT