Lăng Miểu nhạy bén nhận ra ác ý trong mắt Trình Cẩm Thư, trong lòng lại có chút hoang mang. Kỳ lạ, Trình Cẩm Thư này, tại sao lại có địch ý lớn đến vậy với mình? Giữa họ không oán không thù, cho dù có gì đó sâu xa, thì đó cũng là trước đây nàng mặt dày mày dạn quấn lấy Trình Cẩm Thư, mà Trình Cẩm Thư lại chướng mắt nàng đúng không? Nàng còn chưa ghi hận hắn, hắn ngược lại lại ghi hận nàng sao?
Lăng Miểu khoanh tay: "Trình Cẩm Thư, ngươi dường như rất ghét ta, nhưng ta không nhớ mình đã mạo phạm ngươi ở chỗ nào."
Trừ việc ngày nàng rời khỏi Ly Hỏa Tông, đánh hắn một quyền, nhưng đó cũng là do Trình Cẩm Thư khiêu khích trước, là hắn đáng đời.
Trình Cẩm Thư sau khi nghe câu hỏi của đối phương, đáy mắt trầm xuống, rõ ràng hiện lên một tia hoang mang. Hắn chưa từng tự hỏi vấn đề này, cũng không nói rõ được nguyên do. Hắn quả thật rất ghét Lăng Miểu, từ trước khi nàng này thích quấn lấy hắn đã ghét, bây giờ nàng thay đổi tính tình, hắn lại càng ghét nàng, hắn không thích sự thay đổi đó của nàng. Dù sao, cho dù hắn ghét nàng, đây cũng không phải là lý do để nàng sau này hoàn toàn không để hắn vào mắt a.
Hơn nữa, nàng cũng không nên liên tiếp nhằm vào Lăng Vũ, còn từ tay Lăng Vũ cướp đồ.
Trình Cẩm Thư lạnh mặt: "Ghét thì ghét, cần gì lý do. Ngươi nếu có thể làm ra chuyện nhằm vào Tiểu Vũ sư muội, thì đừng trách người khác ghét ngươi."
"..." Đây là một tên ngốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play