“Sang bên kia một chút, đúng rồi, đặt ở đây.” Sáng sớm, Phúc Tử đã tất bật dọn dẹp trong phòng, phía sau là vài cung nhân đang khuân một vật giống như… cây gỗ khổng lồ có nhiều nhánh.
Đó là cây leo mèo do chính Cẩn Vinh sai người chế tạo. Dùng gỗ thịt nguyên khối, chân trụ cực kỳ vững chắc, đến mấy con mèo béo nhảy múa trên đó cũng không lay được chút nào.
Trên đó bố trí đầy đủ ổ mèo – hang mèo – bệ nhảy – võng mèo – trụ cuốn dây gai để mài móng… Tầng cao nhất còn có “đài vọng cảnh”, để mèo con từ trên cao nhìn xuống, hưởng cảm giác “ta là vua của thiên hạ”.
Cây leo vừa được dựng xong, Cẩn Vinh liền hạ triều trở về.
Hắn liếc qua cái “trụ trời leo mèo” ấy, nhàn nhạt “ừ” một tiếng, rồi đi thẳng vào trong.
Trên giường là một bó lông cam nằm thẳng cẳng, ngủ say sưa như chết, dáng ngủ… vừa kỳ lạ vừa ngạo mạn.
Tứ chi xoải ra, bụng thì phơi tròn vo chẳng khác gì một người ngủ kiểu chữ “đại”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play