Thiên giới – Cửu Trùng Thiên – Lăng Tiêu Điện
Trong ánh sáng rực rỡ như dát vàng, đại điện nguy nga ngập tràn linh khí. Các vị thần tiên tụ họp đông đủ, nét mặt ai nấy nghiêm nghị nhưng không kém phần hiếu kỳ. Trên ngai vàng cao nhất, Ngọc Hoàng Đại Đế uy nghiêm ngồi ngay ngắn, ngón tay gõ nhẹ theo tiếng nhạc tiên du dương.
Bỗng, tiếng nhạc im bặt. Hai vị thần tướng bước nhanh vào điện, người thì mắt sáng như sao, người tai lớn như quạt – chính là Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ.
Cả hai vốn là huynh đệ thân thiết từ thuở còn ở nhân gian. Sau khi tu luyện thành tiên, họ vẫn kề vai sát cánh, trở thành bộ đôi tinh nhuệ chuyên theo dõi và truyền tin giữa các giới.
Ngọc Đế nhìn xuống, giọng trầm ổn: “Hai người đã điều tra rõ mọi chuyện ở hạ giới chưa?”
Thiên Lý Nhãn bước ra, cung kính đáp: “Khởi bẩm Ngọc Đế, gần đây ở nhân gian đang rộ lên một trào lưu mới. Ai ai cũng có một thiết bị điện tử nhỏ gọi là ‘điện thoại thông minh’, và họ rất thích một hoạt động tên là… livestream – phát sóng trực tiếp qua mạng.”
Ngọc Đế nhíu mày suy ngẫm. Dạo này hương khói từ trần gian gửi lên Thiên giới ngày càng ít. Thoạt nhìn, loài người có vẻ nhỏ bé, nhưng tín ngưỡng của họ chính là nguồn sức mạnh lớn nhất của thần tiên. Nếu con người không còn nhớ đến các vị tiên nữa, thì e rằng tiên lực cũng theo đó mà cạn kiệt, cả Thiên giới có nguy cơ tan rã.
Ngài nhìn khắp các tiên nhân và hỏi: “Các vị có cao kiến gì không?”
Thái Bạch Kim Tinh bước ra, ánh mắt sáng rỡ: “Thần có một đề nghị táo bạo. Tại sao Thiên giới chúng ta không thử… livestream? Giao lưu trực tiếp với nhân gian, để họ nhớ đến chúng ta nhiều hơn.”
Lời vừa dứt, cả điện xôn xao.
“Phải đó! Livestream bằng tiên lực, hình ảnh chắc chắn rõ hơn nhân gian nhiều!”
“Chưa kể có thể truyền cả mùi hương sen, nhạc tiên, khung cảnh thần tiên – chắc chắn sẽ thu hút!”
Ngọc Đế gật gù: “Ý kiến hay. Nhưng cần có người đứng ra livestream. Ai trong các vị sẵn lòng đảm nhận?”
Không khí đang rôm rả bỗng chốc lặng ngắt như tờ. Ai nấy đều nhìn nhau, né ánh mắt của Ngọc Đế.
Thấy vậy, Ngọc Đế mỉm cười: “Nếu không ai xung phong, bản tôn có người muốn tiến cử. Mọi người thấy Triều Nhan thế nào?”
Lập tức, điện Lăng Tiêu như bừng tỉnh.
“Diệu kế! Diệu kế! Nếu là tiểu tổ tông ấy thì chắc chắn thành công!”
“Đúng vậy! Không ai hợp hơn Triều Nhan cả!”
Đúng lúc đó, một con chim lớn ngũ sắc từ ngoài bay vút vào điện, đáp xuống rồi cất tiếng hót vang. Ngọc Đế nghe xong liền nở nụ cười mãn nguyện: “Quả nhiên Nguyên Thủy Thiên Tôn đã biết trước chúng ta sẽ chọn Triều Nhan. Theo bản tôn thấy, vẫn nên để sư phụ của Triều Nhan đích thân thuyết phục thì sẽ chắc chắn hơn.”