Dĩ nhiên, dù có hãm hại phu nhân, tiểu hầu gia cũng không mong muốn chuyện gì thật sự xảy ra. Hắn chỉ đơn giản là trước sau chuốc thuốc mê một gã sai vặt và nguyên chủ, rồi bày hai người nằm chung trên một giường.

Sự việc diễn ra ngay trong tiệc đầy tuổi con gái đích của hắn, quả là một màn kịch điên rồ.

Người ngoài nhìn vào đều thấy rõ ràng, hai người kia chẳng hề có gì, nhưng việc ngủ chung giường đã đủ khiến nguyên chủ không thể chối cãi.

Khi bị hắt nước lạnh vào mặt cho tỉnh lại, mọi thứ đối với nguyên chủ đã thay đổi. Đối diện với chất vấn của bà mẫu và phu quân, nguyên chủ chỉ biết khóc nấc, gào thét rằng mình căn bản không quen biết gã sai vặt kia, ngoài phu quân ra thì không hề tư tình với bất kỳ ai.

Nhưng lời nói của nguyên chủ, vị đương gia chủ mẫu hầu phủ không tin, tiểu hầu gia cũng giả giả thật thật nổi giận. Cha mẹ nguyên chủ cũng có mặt trong buổi tiệc hôm đó.

Nguyên chủ bị giam lại, hai bên gia đình ngồi lại thương nghị. Phụ thân nguyên chủ coi trọng danh tiếng hơn cả, bày tỏ con gái có thể tùy ý hầu phủ xử trí, nhưng tuyệt đối không được để chuyện này lan ra ngoài.

Mẫu thân nguyên chủ đau lòng, ra sức cầu xin cho con gái, khẳng định con gái mình bị hãm hại, khi bị phát hiện vẫn còn hôn mê bất tỉnh, chắc chắn không phải con gái bà tư thông.

Nhưng lời bà nói chẳng có trọng lượng gì ở hầu phủ, hơn nữa sự thật đã bày ra trước mắt.

Cuối cùng, hai bên thống nhất, để nguyên chủ lấy lý do "bệnh chết" nhường vị trí phu nhân, bảo toàn thân phận con trưởng đích nữ cho hai đứa con của cô.

Việc thực thi cũng vô cùng tàn nhẫn. Gã sai vặt ngủ cùng giường với nguyên chủ đã sớm bị đánh chết, mấy nha hoàn thân cận của nguyên chủ đều bị bán đi, đương nhiên, Đông Anh, kẻ đã hạ độc hãm hại nguyên chủ, được tiểu hầu gia giữ lại.

Còn nguyên chủ thì bị ép uống một chén thuốc độc, rồi bắt đầu triền miên trên giường bệnh. Hầu phủ cũng không mời đại phu đến khám chữa, cứ thế kéo dài, chưa đầy một tháng, nguyên chủ đã "bệnh chết".

Nguyên chủ chết không nhắm mắt, không hiểu vì sao mình lại đột nhiên gặp phải chuyện này. Oán khí của cô không tan, linh hồn cô cứ lẩn quất bên cạnh tiểu hầu gia, cuối cùng cũng nhận ra manh mối sự tình.

Hóa ra chính Đông Anh đã hạ độc khiến cô hôn mê. Sau đó, Đông Anh trở thành thiếp của tiểu hầu gia và còn sinh con cho hắn.

Một năm sau khi nguyên chủ chết, tiểu hầu gia cưới biểu muội làm kế thất, cùng biểu muội sinh được hai con trai và một con gái.

Con trai trưởng của nguyên chủ, sau khi biểu muội sinh con trai đầy tháng thì bắt đầu bị cảm lạnh phát sốt. Mãi mấy tháng trời chữa trị mới khỏi, không lâu sau lại tái phát, kéo dài mấy tháng trời, ốm đau bệnh tật liên miên, cuối cùng cũng không cứu được.

Linh hồn nguyên chủ biết, chính bà vú bên cạnh con trai, bị kế thất sai khiến, thường xuyên lật chăn con trai và mở cửa sổ vào những đêm gió lạnh, cố tình khiến con trai cô bị cảm. Trong thời gian con trai bệnh, bà ta cũng làm như vậy, khiến bệnh tình con cô ngày càng nặng, cuối cùng không còn thuốc chữa.

Nhìn con trai chết, linh hồn nguyên chủ gần như phát điên. Cô phẫn nộ gào thét, nhưng đối với người sống thì chẳng có tác dụng gì, cũng không thể cứu được con trai mình.

Không lâu sau, con gái út chưa đầy hai tuổi của cô được nha hoàn đưa đến chơi bên hồ. Nha hoàn lén bỏ đi, con gái cô không ai trông nom, trượt chân rơi xuống nước. Không một ai đến cứu, linh hồn nguyên chủ bên cạnh gào khóc đến khản cả giọng, nhưng vẫn không thấy ai đến cứu. Mãi rất lâu sau, nha hoàn mới chạy đến nhìn, rồi la hét tiểu thư biến mất. Đương nhiên, khi vớt được lên từ hồ, con gái cô đã không còn cứu được nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play