"Tiên phàm khác biệt, ở thời đại Tây Kỷ Nguyên đó, người và thần thực sự đã chung sống với nhau sao?"
"Không thể nào, ở thời đại đó các thiên tài trong tông môn, hơn mười tuổi đã tu luyện được đến đệ nhị cảnh Ngưng Thần, thậm chí là đệ tam cảnh Thần Tàng ư? Có khi chúng ta đến hết kiếp cũng chưa đạt được đến cảnh giới đó đâu."
"Ông nội, ông đang trêu tụi con đúng không? Từ bé đến giờ chúng con chưa tàng thấy thiên thần tồn tại ở đâu hết, chẳng lẽ khi bọn họ hạ phàm thì người trần như chúng ta không thể cảm giác được ạ?"
"Ông rất nhớ thời đại kia, hôm qua ông nằm mơ về khi ấy, ông là một đại năng thánh địa lánh đời, cùng ngồi đối ẩm với một vị thiên thần ở trong đình dưới tàng cây, vị thần nọ mới uống được một nửa đã buông chén bay lên trời, nói rằng phải lên gõ lôi chùy, hôm nay đồng sự nhậm chức hạ mưa."
Thời gian trôi qua rất nhanh, lại qua năm mươi năm nữa.
Người phàm vẫn tu luyện chậm chạp như cũ, người tu hành được người bình thường gọi là tu sĩ, phương sĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT