Nhưng trước mặt là Lục Giác, sau lưng là lưng ghế cao, cô không có nơi nào để trốn, chỉ có thể cố gắng cúi đầu thấp nhất, không cho Lục Giác nhìn thấy cô.
Nhưng Lục Giác vẫn nhìn thấy.
Hàng lông mi dày của Tống Chiết Ý bị nước mắt tràn ra, rửa trôi, dính thành một nhúm, trông thật đáng thương.
Lục Giác nhíu mày, không biết phải nói gì, im lặng lấy khăn giấy đưa cho cô.
Tống Chiết Ý nhận lấy, không lau, mà dùng tờ giấy đó che kín đôi mắt.
Giấy mềm đã nhanh chóng bị nước mắt thấm ướt.
"Có phải tôi nói sai gì không?" Lục Giác hỏi nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT