“Vậy sao cháu lại phải giúp đỡ cậu ta nhiều như vậy?”
Ông cụ Cung nửa tin nửa ngờ.
Tống Chiết Ý che giấu con người thật của mình, giương mắt nhìn ông cụ Cung mỉm cười yếu ớt.
“Nguyên nhân thì cháu đã nói với ông rồi mà.”
Cô cầm lấy đồ sứ nằm trên vải nhung đỏ, ánh mắt mềm mại lướt qua.
“Từ sau khi lên trung học thì cháu không có làm đồ sứ nữa, đây coi như là một tác phẩm đã lâu không làm của cháu. . Cho dù không hoàn hảo, cũng đáng giá trân quý.”
“Ông ngoại, trước kia không phải ông đã nói với cháu, phải xem trọng những tác phẩm của mình, bởi vì đó đều là trải nghiệm của cuộc sống sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT