Chu Văn Nguyên nghe ra hàm ý "mau cút đi" trong lời nói của Lục Giác, cường điệu che nửa mặt: “A, chua thật đấy. Em hiểu rồi, bây giờ liền cút đây, không quấy rầy thế giới của hai người nữa."
Sau khi Chu Văn Nguyên đi rồi, Lục Giác còn chưa kịp tiếp tục thế giới hai người với Tống Chiết Ý, thì thấy ai nấy cũng đều nhìn chằm chằm ra ngoài như đang xem kịch, cũng không biết có phải tên đần Chu Văn Nguyên đó nói gì đó với đám bạn xấu trong nhà hay không nữa.
Lục Giác bực bội muốn chết, đứng dậy đuổi người, bị dụ dỗ uống vài chén rượu, khi ra ngoài, Tống Chiết Ý đã không còn ở trong vườn.
Lục Giác gọi điện cho cô, phát hiện máy bận, liền đứng dậy đi tìm ngườι.
Chưa đi ra khỏi vườn, đã gặp Tống Chiết Ý trở về.
Lục Giác vòng tay ôm lấy eo cô: “Đi đâu vậy?”
Đôi mắt Tống Chiết Ý s̴áng lấp lánh: “Em nghe điệnthoại của đài truyền hình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT