Căn nhà nhỏ nằm phía sau khu nhà thanh niên trí thức không xa.
Buổi tối, sau khi ăn cơm xong, Lâm Nhất Ninh vào không gian nấu cho Cố Vũ một bát cháo, trộn thêm chút bột mì trắng vào ngũ cốc thô rồi hấp mấy cái bánh bao. Tuy là bánh bao trộn, nhưng Lâm Nhất Ninh dùng nước linh tuyền để nhào bột, còn cho thêm chút đường trắng và sữa bò, thành ra những chiếc bánh bao sữa thơm ngọt ngào. Cô cũng tự tay trộn một đĩa dưa chuột, không phải cô keo kiệt không muốn cho anh ăn đồ ngon, chủ yếu là khó giải thích nguồn gốc của những thứ đó.
“Cố doanh trưởng, anh ở đâu?” Lâm Nhất Ninh nhìn cánh cửa khép hờ, lịch sự gõ nhẹ.
“Vào đi.” Cố Vũ nửa nằm trên giường, thấy Lâm Nhất Ninh bước vào, anh rất ngạc nhiên. “Lâm thanh niên trí thức, cô đến đây là?”
“À, tôi vừa nghe nói anh chuyển ra ở riêng, nhà anh bây giờ gần khu thanh niên trí thức của chúng tôi lắm. Vừa hay tối nay tôi nấu cơm hơi nhiều, ăn không hết. Thời tiết bây giờ lại nóng, tôi sợ để đến mai sẽ hỏng mất, nên qua hỏi anh, nếu anh không chê thì ăn giúp tôi. Nếu anh ghét bỏ thì tôi đổ đi, nhưng mà lãng phí đồ ăn quá thì tiếc lắm! Haizzz!” Cô vừa nói vừa nhăn nhó mặt mày thở dài.
“Cảm ơn cô Lâm thanh niên trí thức, lòng tốt của cô tôi xin nhận, nhưng cô cứ mang về đi, tôi không cần đâu.”
“Ai! Xem ra Cố doanh trưởng chê đây là cơm thừa của tôi, không muốn ăn. Vậy thì chắc tôi phải đi hỏi các thanh niên trí thức khác xem có ai không chê vậy.” Lâm Nhất Ninh đáng thương nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT