Đô đốc phủ giờ đây đã không còn huy hoàng, trước cửa vắng vẻ đến mức có thể giăng lưới bắt chim. Thậm chí cửa còn dán giấy niêm phong, khiến nhiều người kiêng kỵ, đi ngang qua cũng tránh thật xa.
Viên Dã vẫn muốn đến xem thử, liệu có gì để sót lại làm chứng cứ. Hắn phải thừa nhận bản thân có chút nghi ngờ Hứa Hàng, vì Hứa Hàng chắc chắn biết nhiều sự tình hơn nữa.
Một mặt hắn cảm thấy hoài nghi bản thân thưởng thức bạn bè thật đáng xấu hổ, một mặt lại không thể kìm được mà nghĩ theo hướng này. Bởi vì khoảnh khắc Hứa Hàng lộ ra hung tướng thật sự quá chấn động, khiến hắn bất giác nghi hoặc.
Đến trước cửa đô đốc phủ, hắn đưa tay định xé xuống giấy niêm phong thì nghe có người gọi: “Viên tiên sinh?”
Quay đầu lại, đó là một cô gái mặc váy vàng nhạt, bước tới với nụ cười dịu dàng: “Thật là ngài, ngài khỏe chứ, ta là Cố Phương Phỉ.”
Viên Dã nhớ rõ cô, tại tiệc mừng thọ ở đô đốc phủ, hắn từng đỡ Cố Phương Phỉ một lần, nên lịch sự nói: “Cố tiểu thư, ngài khỏe.”
Cố Phương Phỉ rõ ràng rất vui: “Ta luôn muốn cảm ơn tiên sinh, lần trước ngài đến nhà ta lại không có ở nhà, tiếc mãi. Hôm nay nhất định phải mời tiên sinh uống cà phê!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play