Đoạn Diệp Lâm hôm nay đến Hạc Minh dược đường, vừa thấy một rương thuốc bổ quý báu chất lên xe, đúng là một vụ làm ăn lớn hiếm có.
“Đây là từ đâu tới Thần Tài vậy?” Hắn hỏi.
Hồ đại phu vội đứng lên đáp: “Những thứ này đều là chuyển tới phủ đô đốc. Đô đốc là danh tác, mấy ngày nay mua về đủ để dược đường sống dư dả nửa năm!”
“Hắn à?” Đoạn Diệp Lâm cười nhạo, “Lão già đó ăn được nhiều thế sao? Muốn tu tiên à?”
“Ui chao, ngài nói gì vậy. Dạo này phu nhân nhà hắn bệnh nặng vừa khỏi, cần bồi bổ. Thứ hai, vợ chồng đô đốc hòa hợp, thuốc bổ đương nhiên phải nhiều một chút.”
Đoạn Diệp Lâm khẽ nhíu mày, hắn từng nghe Hứa Hàng nói qua: “Phu nhân nhà hắn không phải người đòi sống đòi chết kia sao? Sao nhanh vậy đã nghĩ thông suốt?”
Hồ đại phu vuốt râu, ý vị sâu xa: “Người ta nói, dân không đấu nổi với quan, đấu tới đấu lui vẫn là một kết quả. Thế đạo này, tranh với những người có quyền thế làm gì? Thỏa hiệp sớm hay muộn cũng như nhau, ít nhất còn giữ được cái phú quý yên ổn. Ngài nói có phải không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play