Bây giờ là 5 giờ 50 phút, em ngồi với tôi thêm một lát nhé? 
Buổi sáng rời nhà, Trình Mạn vẫn còn là một cô gái độc thân, vậy mà đến chiều đã có người yêu.
Ở thời điểm này, người ta không gọi là “bạn trai” hay “bạn gái”. Khi giới thiệu, mọi người thường nói “đối tượng của tôi”. Lục Bình Châu cũng thế, anh không hỏi “Em có muốn làm bạn gái tôi không?” mà là “Em có muốn cùng tôi tìm hiểu để tiến tới không?”.
Trình Mạn gật đầu không chút do dự.
Khác với ba mươi năm sau, khi yêu đương thường bắt đầu bằng việc tìm hiểu, tiếp xúc rồi mới xác định mối quan hệ, ở thời này, muốn yêu, trước tiên phải định danh phận. Sau đó, hai người mới từ từ tìm hiểu nhau. Nếu chưa có danh phận mà cứ mập mờ, người ta sẽ gọi đó là “đùa giỡn”.
Cách làm của Lục Bình Châu, thẳng thắn xác định mối quan hệ trước khi tiếp tục tìm hiểu, chính là biểu hiện của một người đàn ông có trách nhiệm. Trình Mạn cũng muốn tiếp tục gần gũi với anh, nên cô vui vẻ đồng ý.
Thấy cô gật đầu, Lục Bình Châu cười tươi, để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp, chứng tỏ anh là người rất chú trọng vệ sinh. Trình Mạn nhìn anh, cũng không kìm được mà bật cười.
Cả hai đều có ngoại hình nổi bật. Tuy Trình Mạn không hoàn toàn hợp với chuẩn mực sắc đẹp thời bấy giờ, nhưng ai gặp cô cũng phải công nhận cô xinh xắn, dễ nhìn. Còn Lục Bình Châu thì khỏi phải bàn – dáng cao vượt trội, vai rộng, chân dài, toát lên vẻ mạnh mẽ. Gương mặt anh không phải kiểu “mặt chữ điền” đang thịnh hành, nhưng đường nét mượt mà, nước da rám nắng khỏe khoắn, thêm đôi mày kiếm và sống mũi cao, khiến anh trông vừa nam tính vừa cuốn hút.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play