Trong lòng Giang Mịch bỗng nhiên nổ tung, cậu kinh ngạc nhìn Lương Cẩm Dịch, Lương Cẩm Dịch cũng đang rũ mắt nhìn cậu, ánh mắt cậu bình tĩnh, bình tĩnh đến mức Giang Mịch không nhận ra một chút ý tứ đùa giỡn nào.
“Nói bậy bạ gì đấy?” Giang Mịch có chút hốt hoảng dời mắt đi, cổ họng cậu khô khốc: “Không phải còn một món chưa xào sao? Anh đi rửa tay đã.”
Giang Mịch vừa dứt lời, liền sải bước đi về phía phòng ngủ, chỉ là nếu nhìn kỹ, có thể thấy bóng dáng cậu không còn trấn định như trước, có chút hoảng loạn.
Lương Cẩm Dịch khẽ nhếch khóe môi, xoay người vào bếp xào rau.
Cậu đã chuẩn bị xong đồ ăn, chỉ cần cho vào nồi xào qua, mà nấm xào thuộc loại món ăn nhanh.
Ba phút sau, Lương Cẩm Dịch bưng ba món một canh lên bàn ăn, thấy Giang Mịch vẫn chưa ra khỏi phòng, Lương Cẩm Dịch bước đến cửa phòng Giang Mịch, hơi khom người, gõ cửa phòng Giang Mịch: “Anh, ăn cơm tối.”
Giang Mịch ngồi trên ghế, im lặng một lát, rồi đáp “ừ” trong phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play