“Hơn nữa, hai người còn không phải anh em ruột.” Vĩ Khi nói thêm.
Vĩ Khi nói quá mức chắc chắn, Giang Mịch suýt chút nữa đã dao động trước ánh mắt anh ta.
Cậu lộ ra nụ cười bất đắc dĩ: “Vĩ Khi, thật là anh hiểu lầm rồi, nếu anh biết hồi nhỏ Cẩm Dịch và tôi sống chung thế nào, anh sẽ không nghĩ như vậy đâu.”
Hồi nhỏ Lương Cẩm Dịch còn dám đá Lưu Phái Phái ngã xuống đất chỉ vì Lưu Phái Phái nói “Đây là anh trai tôi”, hôm qua ở trước mặt anh cậu ấy có lẽ có chút ý tứ tuyên bố chủ quyền, nhưng Cẩm Dịch trước nay vẫn là một đứa trẻ có tính chiếm hữu rất mạnh.
Vĩ Khi lại khuyên vài câu, thấy Giang Mịch vẫn cố chấp như vậy, giọng Vĩ Khi phức tạp nói: “Giang Mịch, rồi một ngày nào đó, cậu sẽ phát hiện lời tôi nói là thật.”
“Được rồi, tôi lên lầu đây, hôm nào gặp lại.” Vĩ Khi nói.
Giang Mịch cười gật đầu với anh ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play