Giang Mịch: “……”
Giang Mịch muốn cùng Lương Cẩm Dịch giảng đạo lý.
Lương Cẩm Dịch cũng rất có đạo lý của riêng mình: “Anh, anh ngủ không được như vậy chỉ là vì bây giờ anh chưa buồn ngủ, đợi anh mệt rồi anh sẽ ngủ được thôi.”
Giang Mịch: “……”
Giang Mịch lại lần nữa thử duỗi tay, gỡ cánh tay Lương Cẩm Dịch đang ôm mình ra, nhưng cánh tay Lương Cẩm Dịch vẫn bất động, thậm chí còn có xu hướng càng ôm càng chặt, Giang Mịch bất đắc dĩ, đành phải từ bỏ.
Bất quá Lương Cẩm Dịch nói cũng có lý, nửa tiếng sau, cơn buồn ngủ ập đến, dù vẫn không quen có người ôm chặt mình, Giang Mịch cũng nặng nề ngủ thiếp đi.
Lương Cẩm Dịch nghe tiếng hít thở của Giang Mịch, nhận thấy tiếng hít thở của Giang Mịch càng lúc càng đều đặn, cậu chậm rãi ngẩng đầu, khẽ gọi một tiếng “anh”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT