Lúc này, Giang Mịch càng cảm thấy khó chịu.
Anh mơ màng hé mở mắt, như thể nhận ra người trước mặt là nguyên nhân gây ra sự khó chịu của mình, anh mơ hồ gọi một tiếng “Cẩm Dịch”.
Miệng ngậm dị vật, âm thanh kia tự nhiên mơ hồ, ẩm ướt.
Lương Cẩm Dịch nhìn vẻ mặt ngây thơ mơ màng của Giang Mịch, nhìn ngón tay mình bị anh ngậm lấy, yết hầu cậu kịch liệt chuyển động vài cái, mới khắc chế được ham muốn điên cuồng thăm dò sâu hơn, cưỡng ép rút ngón tay ra.
Dị vật trong miệng biến mất, Giang Mịch thoải mái, anh lại nhắm nghiền mắt, ngủ say.
Lương Cẩm Dịch ngước mắt, nhìn ngón tay mình dưới ánh đèn chùm, phiếm một lớp hơi nước mỏng, lại nhìn đôi môi hơi hé mở, đỏ mọng quyến rũ của Giang Mịch, hung hăng hít một hơi, nhanh chân trở về phòng mình.
Và không hề bất ngờ, đêm xuống Lương Cẩm Dịch lại mơ một giấc mơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT