Pháp vương Bảo Bình đúng là phản ứng không kịp. Lão phát hiện thấy bờ hồ dường như có dị động nhưng suốt từ điện thánh giả tới đây lại tuyệt không thấy điều gì khác thường, tới cả một bóng người cũng lại càng chẳng có. Nhưng linh tính mách bảo khiến lão cứ cảm thấy bất an. Dù gì cũng đã là đại năng phản hư trung kỳ, pháp vương Bảo Bình thật chẳng phải tay mơ.
Sau xuất khiếu vấn tâm, tu sĩ chuyển từ tu thân sang tu tâm. Qua được "đạo kiếp vấn tâm" là coi như được thiên địa thừa nhận, trong người tương thông kỳ diệu với tự nhiên và thiên đạo. Vì vậy cảnh giới càng cao thì sẽ càng nhạy cảm với biến đổi của tự nhiên.
Pháp vương Bảo Bình tuy nhìn không thấy nhưng vẫn cảm thấy có cái gì đó trong hư vô. Thế nên lão vẫn luôn cảnh giác, cứ tiếp tục tiến dần về phía trước từng chút một chứ không dám ngông nghênh đi bừa. Đó là bởi vì nếu linh cảm của lão là đúng thì một đối thủ có khả năng qua mặt được sự tra xét của lão nhất định phải là một cường địch mà lão không thể nào tưởng tượng nổi.
Song lão vạn lần chẳng ngờ đến cảnh tượng trước mặt !
Bờ hồ đang yên tĩnh tuyệt không có gì bất thường hốt nhiên nổ tung, mà người thiếu niên mặc tăng bào trắng kia thì lại đảo người ngã xuống hồ. Đây rõ ràng là thánh tử mà bọn họ tìm kiếm mấy chục năm mà không gặp !
Đó là chưa kể đến một bóng người khác ở gần ngay cạnh !
Kiến Sầu - nữ tu Nhai Sơn đã tác oai tác quái trên đỉnh thánh sơn, cách đây hai mươi năm chỉ một chưởng là tan hoang cả tòa thánh điện !
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT