Không thể nào !
Đó là ý nghĩ đầu tiên của Ương Kim khi vừa nghe Kiến Sầu nói xong. Bởi ở Tuyết Vực, truyền thuyết về thánh hồ và thần minh chỗ nào cũng có thể nghe thấy được. Tưởng đâu đây chỉ là một chuyện trong vô vàn chuyện xưa kỳ ảo mà người đời thêu dệt nên thôi. Lúc còn nhỏ bà cũng có nghe qua, nhưng chẳng tin. Thế mà bây giờ nhìn sắc mặt của người nữ tu Nhai Sơn lẫy lừng này thì thấy chẳng có vẻ gì là nói chơi, đôi mắt trong trẻo sáng ngời ánh lên là lạ khó tả hơn nữa còn rất chân thành nghiêm túc.
Tự nhiên Ương Kim lại đâm ra hy vọng hão huyền. Nàng ấy nói có vẻ thật. Nhiều khi người nữ tu Trung Vực này đã từng gặp qua thần minh của Tuyết Vực bọn họ cũng không chừng. Có lẽ nàng ấy có cách khiến thần minh trên thánh hồ hiển linh...
"Nếu quả cô có thể khiến thần minh hiển linh thì tự nhiên ngài sẽ báo cho thánh tử biết hướng đi, đường lối cũng sẽ vạch rõ ra cho chúng ta." Trong lòng nhen nhúm chút hy vọng mịt mờ, Ương Kim nhìn Kiến Sầu mà giọng nói chợt run run : "Thánh tử chính là đại diện của thánh phật. Người mà Tuyết Vực vạn dân tôn thờ cũng chính là ngài. Chỉ cần thánh tử hiện thân, tất cả mọi người từ trong ra ngoài Đàn thành sẽ được thức tỉnh. Đức tin và hương hỏa của họ sẽ chuyển hết lên người thánh tử. Ở đất Tuyết Vực này, không ai có thể chế ngự ngài nổi, cho dù người đó có là pháp vương Bảo Ấn nắm giữ ấn hậu thổ đi nữa."
Thế là rõ. Thánh tử Tịch Gia mới chính là người mà ngàn ngàn vạn vạn tín chúng Tuyết Vực kính ngưỡng, địa vị hơn xa các pháp vương bởi thánh điện thánh sơn lập nên cũng là để thờ ngài. Chỉ cần ngài hiện diện thì không một ai có thể đoạt được đức tin của dân chúng dành cho ngài !
Kiến Sầu nhớ đến người thiếu niên bên bờ hồ sau thánh điện đã tiện tay đưa cho nàng một cành sen tuyết trắng, gọi tên nàng "Kháp Quả Tô Ba" rồi nhận nàng là bạn. Mà năm xưa ở Cực Vực, Tông Đồ của Mật Tông cũng có truyền lời : "Tám mươi mốt năm sau, cô sẽ thành bạn chí giao, giúp ta niết bàn."
Mọi sự kiện đều khớp kín với nhau một cách lạ lùng. Ở Cực Vực, nào là Tông Đồ đã báo trước lời tiên tri của thánh tử Tịch Gia; nào là lão bà phật mẫu trước lúc lâm chung trăn trối nhờ mang giùm lam thúy tước để rồi nhiều năm sau, nhân có bạo động ở Tuyết Vực, nàng đã đột nhập vào miền đất này, rồi sau đó thì gặp thiếu niên thánh tử Tịch Gia; đó là còn chưa kể dị tượng trên thánh hồ sau khi hiến lam thúy tước nữa...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT