Thật ra Kiến Sầu cũng thấy hơi lạ. Khúc Chính Phong nói mình chờ ở gần đây nhưng ngọn Thải Dược này đã cách Nhai Sơn gần ba trăm dặm rồi, nếu bây giờ tu vi chưa tới phản hư có khi nàng lại chẳng tìm ra hắn nổi.
Tự nhiên khi khổng khi không lại chạy đến đây cho xa.
Nàng bất giác đưa mắt nhìn hắn, sau lại thoáng nhìn xuống vách núi sâu tựa như không đáy thì chợt nhớ dưới đó là Hắc Phong động, bèn nói : "Vùng "phụ cận" này của kiếm hoàng bệ hạ hơi bị xa quá rồi."
"Tự nhiên nghĩ tới nên mới quay lại chỗ cũ xem, vậy mà lại thấy có chút khác xưa."
Năm đó Khúc Chính Phong cũng luyện thể "Nhân khí" bằng cách ấy. Trên toàn Thập Cửu Châu, chỗ có gió đen không nhiều nên hắn nói vậy thì Kiến Sầu sẽ biết liền hắn đi đâu. Vì vậy mà hoàn toàn chẳng cần phải giấu diếm làm gì, trái lại hắn còn quay lại nhìn thẳng vào nàng.
"Cô năm đó cái miệng bạo quá bạo đi."
Đúng là hắn vào Hắc Phong động xem rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT