Nhất thời đành gượng cười cảm ơn rồi nhặt lấy cánh tay đưa cho Phó Triêu Sinh ở sau lưng mình.
Thấy hơi khó hiểu, Phó Triêu Sinh hỏi : "Y không lấy sao ?"
Kiến Sầu nhắm mắt đỡ trán, nghĩ nghĩ rồi đáp : "Ừ ! Không có việc gì nữa rồi ! Bạn cứ cầm lấy là được."
"..."
Nhìn thái độ của những người xung quanh thì hình như việc mình làm không được hay ho cho lắm thì phải.
Phó Triêu Sinh hơi nhíu mày nhìn thần sắc nàng, song cuối cùng cũng không nói gì, chỉ cầm lại cái tay rồi tiện thể gắn lại lên vai. Cánh tay liền lại trong chớp mắt, hoàn toàn không thấy có chút vết tích gì.
Chúng nhân lúc trước còn cười cợt giờ thấy vậy thì không khỏi kinh hãi : Tu sĩ nhờ tu luyện mà có được sức mạnh hủy thiên diệt địa. Từ cảnh giới xuất khiếu trở đi, nguyên anh bất tử, cho dù có bị mất thân thể thì cũng có thể tự tái tạo lại được. Nhưng nói nào ngay ai cũng là người, mất tay thiếu chân mà muốn mọc lại thì phải cũng đau lên đau xuống một phen. Trong khi đó Phó Triêu Sinh lúc giật tay ra lại chẳng nhăn mặt, gắn lại cũng tỉnh bơ. Thật là...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play