Hồi đó Kiến Sầu vừa mới nhập môn chưa được bao lâu, mang tiếng "đại sư tỷ" nhưng hữu danh vô thực. Khúc Chính Phong lúc ấy cũng chưa bỏ Nhai Sơn, nàng vẫn còn là "nhị sư muội". Trên rặng san hô Đại Mộng tây hải, nàng dõi mắt nhìn phù du cưỡi côn đi xa; khi về đến Nhai Sơn thì nhận được lôi tín của Phó Triêu Sinh; lúc xem thư vừa khéo lại có mặt Khúc Chính Phong. Vào thời đó, hai người cũng không được thuận hòa với nhau cho lắm. Vì vậy nên bây giờ Kiến Sầu mới nhắc đến lời chuyện trò năm ấy.
Khúc Chính Phong lúc ấy cũng không biết tin kia từ đâu tới, đại yêu cưỡi côn là ai, còn nếu hỏi quan hệ giữa nó với Kiến Sầu ra sao thì lại càng mù tịt. Bây giờ chuyện xưa nhắc lại hắn mới chợt hiểu. Tên đại yêu này ngay cả Hoành Hư chân nhân cũng kiêng kỵ mấy phần. Thì ra nàng "tiểu sư muội" đã quen với nó từ tận lúc ấy.
"Kể từ ngày đó muội đã bắt đầu tự hỏi về vấn đề này rồi." Rót rượu cho mình xong, Khúc Chính Phong liền bồi thêm cho Kiến Sầu : "Nhưng tại sao mãi cho tới hôm nay lại tự nhiên sa lầy vào trong để đến nỗi tâm sinh ma chướng thế này ?"
"Thật ra năm đó tâm trí cố chấp ngu muội giống như thói đời thường thấy, suy xét nghĩ ngợi tùy hứng, hơn nữa cũng chẳng nghĩ là chuyện này sẽ có liên quan đặc biệt đến mình trong tương lai. Đó là còn chưa kể đến chuyện lúc ấy nhận thức thật không bằng bây giờ."
Kiến Sầu đăm đăm nhìn rượu chảy từ vòi xuống chén, nhìn cả ngón tay Khúc Chính Phong đang tì lên hồ rượu, đầu ngón thuôn dài có một chỗ hơi sần lên do ngày qua tháng lại luyện kiếm mà thành.
"Vả lại ngày ấy Kiến Sầu cũng không nghĩ rằng mình sẽ trở thành bạn tâm giao của người ta."
Khúc Chính Phong bây giờ đã nghe ra : trước là nguyên nhân khách quan, sau mới là nguyên nhân chủ quan. Hắn hạ mắt, điềm đạm bảo : "Vậy hiện tại muội nghĩ thế nào ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play