Kiến Sầu lặng lẽ ém khí tức, vô thanh vô tức đi lướt qua các tu sĩ đang phập phồng lo lắng, mặt mũi ưu tư kia. Chẳng ai phát hiện hay có khả năng phát hiện ra nàng.
Vì Khúc Chính Phong có ý "tẩy chay", Minh Nhật Tinh Hải không thu xếp chỗ ở cho Côn Ngô và Nhai Sơn nên chỗ trú ngụ hai bên chọn đều ở rất gần các tông môn khác. Chỉ cần đi một chút là đã tới khu đông người. Vừa đặt chân tới nơi, bước chân Kiến Sầu chợt khựng lại. Nàng hơi bất ngờ, hoàn toàn không nghĩ rằng sẽ gặp Phù Đạo sơn nhân ở đây, hơn nữa -
Lại còn có cả Khương Vấn Triều nữa kia.
Ở trạch viện phía trước hình như là nơi trú tạm của mấy người Thông Linh các.
Khương Vấn Triều mặc trường bào đỏ rực đang đứng dưới bậc thềm, trước mặt hắn phía trên là Phù Đạo sơn nhân với cây gậy trúc tệ lậu trong tay. Đúng lúc Kiến Sầu nhìn tới thì thấy hắn đang nhận lấy một vật gì đó từ tay Phù Đạo sơn nhân rồi gật gật đầu. Sau đó thì Phù Đạo sơn nhân quay người bỏ đi, hướng đi ngược với hướng của nàng. Thoáng chốc, cái bóng gầy guộc ấy đã biến mất trong bóng đêm nơi cuối đường. Chỉ có Khương Vấn Triều là vẫn đứng yên một chỗ nhìn theo mãi, sau lại cúi đầu nhìn nhìn vật trong tay, chẳng biết nghĩ ngợi cái gì.
Kiến Sầu khẽ cau mày. Nàng với Khương Vấn Triều cũng coi như là chỗ quen biết cũ. Khi trước Ngự Sơn Hành dẫn nàng đi tiểu hội Tả Tam Thiên, dọc đường thì tình cờ gặp nhau, còn tiện thể đi ké phi thuyền của hắn nữa. Người này là bực kiệt xuất của Thông Linh các nhưng tu luyện dường như gặp phải vướng mắc gì đó nên cứ trì trệ không tiến nổi. Mãi đến tiểu hội tám mươi năm trước tài năng mới lại tỏa sáng chói lọi, khiến cả Tả Tam Thiên trung vực phải lau mắt mà nhìn.
Nói cho ngay, đây là một người rất đáng kết giao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play