Đến đây Kiến Sầu chẳng còn biết nói gì nữa. Thật ra nếu nghe câu này từ miệng người nào khác thì nàng chắc chắn sẽ nghĩ đến chiều hướng khác, nhưng bây giờ người đứng trước mặt nàng lại là Phó Triêu Sinh, bạn một đời chí giao với nàng, đồng thời đây cũng là kẻ quậy tung Lạn Kha lâu, gây ra chuyện rắc rối như thế này...
Thực ra trước khi hắn mở miệng nói câu trên, Kiến Sầu đã có lời rất muốn hỏi. Nhưng đến bây giờ, nghe hắn thực lòng nói vậy, nàng lại chẳng biết hỏi ra làm sao, bởi vậy nên cứ trầm ngâm hồi lâu.
Phó Triêu Sinh cũng nhận ra. Hắn hỏi : "Vậy chuyện ở Lạn Kha lâu làm bạn cũ khó xử chăng ?"
"Cũng chẳng phải khó gì."
Cứ theo ý sư phụ thì chỉ cần có thể "bịa chuyện" qua ải là xong. Vả lại Phó Triêu Sinh quả biết rất nhiều điều, huống chi ngay chính bản thân hắn cũng muốn thay đổi luật lệ luân hồi của Cực Vực nữa là. Kể ra thì hắn và Thập Cửu Châu đều cùng có chung mục tiêu. Mới rồi được Phù Đạo sơn nhân chỉ điểm, Kiến Sầu liền không thấy nan giải gì nữa.
Lúc này bao suy nghĩ tâm tư đều dằn sâu trong bụng, nàng chỉ cười đáp : "Nhưng mấy cái chuyện như thế này gây ra hậu quả như vậy cũng tốt. Phó đạo hữu chắc sẽ không muốn có lần thứ hai. Tuy rằng không rắc rối lắm nhưng dàn xếp ổn thỏa cũng hơi hao tâm tổn trí đấy."
Giọng điệu nhẹ nhàng, vốn có ý pha trò cho vui nhưng Phó Triêu Sinh nghe xong lại nhíu mày, đôi mắt sẫm xanh tựa như màu nước đầm rêu phong u tịch thoáng gợn sóng, cái nhìn của hắn đơn thuần đến nỗi ai trông vào cũng cảm thấy mọi sự khó mà giấu nổi được hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play