Thiền Tông tây giáp biển Tây Hải, nam tiếp Tả Tam Thiên Trung Vực, đi Nhai Sơn rất gần, còn Côn Ngô thì cũng không xa lắm.
Là tu sĩ phản hư, Kiến Sầu vốn đã có thể vận dụng thuật na di được rồi, chỉ cần hai ba nhịp thở là về tới Nhai Sơn nhưng nàng lại cố ý không làm thế.
Sau khi ra khỏi Thiền Tông cùng với Tạ Bất Thần, nàng vẫn ngự kiếm bay về phía đông nam. Còn Tạ Bất Thần, có lẽ vì tu vi đủ cao nên y ngự không mà đi chứ không dùng kiếm.
Ban đầu Kiến Sầu cũng chẳng để ý, nhưng đi được một lúc lâu thì lấy làm lạ : "Tạ đạo hữu sẽ là người cứu nạn Côn Ngô, biệt tích đã hai mươi năm, thế mà không vội về ư ?"
"So với hai mươi năm, về chậm thêm có hai ba canh giờ thì tiếc làm gì ?"
Tạ Bất Thần trả lời một cách vô cùng đơn giản. Dáng vẻ không có chút gì căng thẳng, trông y dường như chẳng hề lo rằng đi cùng với nàng có lúc sẽ bị đánh lén vậy.
Mày liễu khẽ nhíu. Kiến Sầu cảm thấy có cái gì đó là lạ, vì vậy mới nhìn kỹ Tạ Bất Thần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT