Xưa kia Kiến Sầu soi gương cũng hay nhìn thấy ánh mắt đó - Nó chính là ánh mắt của nàng chứ không phải là cái gì xa lạ. Nhìn vào, nàng cảm thấy nó dường như có chuyện muốn nói với nàng.
Nữ yêu kia cười bảo : "Ta chỉ nói lên suy nghĩ của mình. Lời là cho chính ta chứ không phải cho ngươi đâu." Tuy vậy nhìn đầu mày cuối mắt của nàng ta thì thấy tâm trạng có vẻ bối rối, miệng cười đó nhưng lại nghe như một tiếng thở dài xa xăm : "Ngay cả ta cũng buông bỏ được. Còn các ngươi, trên đời này, còn có điều gì không thể buông bỏ được không ?"
Các ngươi.
Lối dùng từ khá là tinh tế.
Ánh mắt của nữ yêu vẫn luôn chiếu về phía Kiến Sầu, chưa hề lệch đi đâu dù chỉ là một chút nhưng không hiểu sao nàng lại cảm thấy câu nói đó không những chỉ dành cho mình mà còn cho cả Tạ Bất Thần nữa.
Tạ Bất Thần cũng đang chú mục nhìn nữ yêu. Ngay khi nghe xong câu hỏi của nàng ta, bao thắc mắc vốn vẫn luôn canh cánh trong lòng y cuối cùng cũng được giải đáp. Nhưng vào thời này khắc này, y lại chẳng còn đâu dáng vẻ thản nhiên liệu sự như thần, đầu óc đầy rẫy đủ thứ tính toán mà tự tâm chỉ cảm thấy hoang vắng cô liêu không sao kể xiết.
Bởi rốt cục y đã hiểu nàng ta là ai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT