Nhất Trần tới cạnh Liễu Không nhìn khói đen còn lượn lờ trên người hắn, đầu óc không nghĩ tới tranh chấp giữa hai tông Thiện - Mật mà nghĩ tới việc mình tình cờ điểm hóa cho Kiến Sầu của quá khứ, khiến chấp niệm khó cởi mà thành yêu...
Nếu không thì nữ yêu này sao lại có dịp đi Tân Mật quấy rối chứ ?
Nếu không có người chen ngang nửa chừng thì Liễu Không đã cứu được Kiến Sầu và cũng không phải gặp nạn như thế này.
Nhưng đúng như Tuyết Lãng sư huynh đã nói, là nạn hay duyên cũng thật khó mà biết được. Thế sự huyền diệu, mọi việc đều đã có trời định.
"A di đà phật !"
Niệm xong, ông bèn ngồi xuống, một tay kết ấn kim cương, tay kia lần tràng hạt, miệng lẩm nhẩm tụng kinh.
Tuyết Lãng thiền sư không ở lâu trong thiền phòng. Ngoài trời đã đậm sắc thu nhưng trên núi vẫn còn xanh xanh bóng tùng và bồ đề nên cảnh vật trông chẳng mấy hiu hắt cho lắm. Ông ngẩng đầu nhìn rồi thong thả cất bước rời phòng. Dần dần, dáng áo trắng phảng phất nét cô tịch ấy khuất hẳn khỏi khu thiền viện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT