Trong tiểu hội Tả Tam Thiên, Kiến Sầu lấy được mắt Trụ cá thờn bơn.
Phó Triêu Sinh lúc đó có mắt Vũ, sau này biết nàng giữ con mắt kia mới bèn đi Côn Ngô, nấu canh cho nàng ăn trên sông rồi hỏi mượn. Lúc ở Cực Vực, hắn có trả lại nhưng Kiến Sầu bảo thôi cứ giữ lấy vì hai con mắt này không phải ai cũng dùng được.
Nói cho ngay Kiến Sầu tu vi lúc đó chưa cao, khả năng vận dụng không có, đó là còn chưa kể đến việc có thể thấy được bao nhiêu còn tùy vào tu vi nữa. Bởi vậy, mắt cá thờn bơn thật ra chẳng có ích gì nhiều cho nàng, trong khi đó Phó Triêu Sinh lại cần nó hơn. Thế nên nàng mới không nhận lại mắt Trụ của mình.
Nhưng bây giờ nàng muốn lấy lại. Đón ý thì rõ nàng muốn biết hôm đó đã xảy ra chuyện gì, kẻ giết người là ai, và đồng thời cũng là để nhìn lại...
Những đệ tử Nhai Sơn tội nghiệp ngày ấy.
Lời ngỏ vừa dứt, Phó Triêu Sinh đã hiểu ý, đáp : "Mắt Trụ vốn là của bạn, mắt Vũ ta cũng có mang theo. Nhưng với tu vi hiện giờ, vận dụng chúng hơi khó, có lẽ sẽ không được suôn sẻ cho lắm..."
Đơn giản là cố xài thì thân thể sẽ bị thương tổn một chút mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play