Kiến Sầu biết cốt ngọc Đế Giang là quái tinh hình thành từ xương của Đế Giang. Từ trước đến giờ nó rất mau nước mắt, đụng chuyện gì cũng òa lên khóc được. Nhưng dù vậy nàng lại hoàn toàn không ngờ nổi cốt ngọc thế mà lại bị một con ngỗng phàm dọa sợ đến mức ấy.
Bạch Dần đứng cạnh bên. Gần cả trăm năm mới về lại Nhai Sơn, hắn nào thấy qua cảnh tượng ly kỳ như vậy đâu ? Lúc vừa về đến, thấy con ngỗng to trắng dở dở ương ương trong giếng thì đã cảm thấy hết ý kiến rồi. Rốt cục bây giờ lại có thêm một cục yêu xương với con chồn nhỏ sắp thành tinh này nữa...
Từ trước đến nay Nhai Sơn có tám cảnh đẹp, nhưng thấy tình hình "chiến cuộc" càng lúc càng leo thang, không hiểu sao Bạch Dần lại chợt linh cảm rằng cảnh thứ chín có lẽ sẽ sớm hình thành thôi.
Kiến Sầu thì cảm thấy hơi ngượng trước bộ ba này. Nàng không đành nhìn theo, nhưng nghe chúng nhốn nháo ầm ĩ như vậy trong lòng lại chợt dâng lên một nỗi niềm yên vui ấm áp khó tả.
Gió mát mơn man trên mặt nàng, mây trắng lững lờ đưa đẩy.
Cuối cùng Kiến Sầu cũng không xách ba đứa lên, chỉ cười nhẹ, rồi không biết tại sao lại nói : "Thật tốt quá."
Bạch Dần không khỏi quay đầu lại nhìn, chỉ thấy vị đại sư tỷ Nhai Sơn ít thâm niên tu đạo này sắc mặt dịu dàng xa xăm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT