Vương Khước dù sao cũng là đệ tử thứ tư dưới tay Hoành Hư chân nhân và đồng thời cũng là một trong số đông các bậc anh tài xuất chúng của Côn Ngô. Nếu chỉ vì một việc nhỏ nhặt như thế này mà khai chiến thì e rằng y chưa đủ xứng với cái danh "Ẩn Giả kiếm" rồi.
Vì vậy, nàng không lấy làm bất ngờ cho lắm.
Nghe Vương Khước nói vậy, nàng mới chợt nhớ quan hệ giữa Ngô Đoan và Tạ Bất Thần đúng là có chút vi diệu, khóe môi vì vậy càng chợt tươi hơn : "Quả là ta hồ đồ rồi, đạo hữu nói rất đúng."
Hoành Hư chân nhân có tất cả mười ba đệ tử chân truyền. Vương Khước nhập môn khá sớm, trước Ngô Đoan khoảng hai mươi năm, vì vậy hai người cũng thân nhau.
Nhưng Vương Khước lại không biết Ngô Đoan quen nữ tu này. Y cảm thấy nàng ta tuy không có ác ý gì nhiều nhưng bộ dạng trông ra cũng chẳng thân thiện là bao. Tu vi ít nhất cũng phải chừng mấy trăm năm mới đúng, nhưng dựa vào hiểu biết của mình, y lại hoàn toàn mù tịt về nữ tu này.
Thấy thuyền của hai người tiến lại gần rồi lướt qua nhau, sau đó lại bồng bềnh trôi đi xa, Vương Khước rốt cục cũng không kiềm nổi lòng hiếu kỳ bèn hỏi : "Đạo hữu đã biết lai lịch của tại hạ nhưng tại hạ lại hoàn toàn không biết chút gì về đạo hữu. Không biết đạo hữu tôn tính đại danh là gì ?"
Đối với nữ tu, lẽ ra nên nói "phương danh" mới đúng. Nhưng không hiểu sao y lại cảm thấy hai chữ này là lạ nên không hỏi như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play