Kiến Sầu vẫn không biết trận chiến bỏ lại sau lưng đó kết thúc như thế nào mà chỉ biết cắm đầu cắm cổ lao vun vút về phía trước. Trong chớp mắt, qua bao rặng núi non trùng điệp thì chẳng còn thấy chút gì của ngọn cô phong ở phía sau lưng nữa.
Vù vù-
Tốc độ cực nhanh, gió lạnh phía trước quất tới như đao như kiếm.
Sau khi băng qua một vùng băng nguyên cực lớn, rồi lại vượt qua một vùng núi non tuyết phủ mênh mông thì kế đó cũng chẳng phải là một vùng băng nguyên khác mà cũng lại là đồi núi băng sơn tuyết phủ lớn nhỏ lô nhô chập trùng.
Mọi thứ đều bị đóng băng, những lớp băng ở phía dưới không biết đã trơ gan cùng tuế nguyệt bao lâu mà có chỗ đã đen thâm, có chỗ xam xám trắng.
Kiến Sầu thật ra có rất ít kinh nghiệm trong những tình cảnh như thế này, nhưng vừa nhìn thấy, nó lại gợi cho nàng nhớ đến kho vũ khí của Nhai Sơn ngày trước.
Cả đám khi ấy còn là đệ tử của Nhai Sơn mới lên trúc cơ, đang đêm chạy theo Khúc Chính Phong lên tới đỉnh núi nhìn hắn vung kiếm Hải Quang xả xuống một nhát mở ra ra kho vũ khí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT