Thế nên hôm nay toàn thành mới có thông lệnh đặc biệt, tạo điều kiện cho hắn đi Địa thượng lâu đoạt nhẫn.
Đối với người khác thì có thể hạ gục được đối thủ trong nháy mắt là một chiến thắng vô cùng quang vinh. Nhưng đối với một Lệ Hàn thừa lòng kiêu hãnh thì việc tranh đoạt này chỉ là một mối sỉ nhục to lớn.
Hắn đang đi trên đường, ngón tay gầy guộc mân mê chiếc nhẫn trên ngón trỏ trái. Mặt nhẫn thô ráp, đường vân đan xen dầy đặc nặng nề như nỗi lòng của hắn.
Quanh Địa thượng lâu có không ít người đã mục kích một chiêu sát thủ như chớp giật của Lệ Hàn nên lúc này ai cũng đều dừng lại cung kính chào hỏi. Nhưng hắn đều thờ ơ, tựa như hoàn toàn không nghe, không thấy họ.
Càng đi về phía trước thì người qua kẻ lại càng thưa thớt. Người đi xem trận cũng đã đi xa khỏi con đường dẫn đến Địa thượng lâu. Quang cảnh liền trở nên vắng vẻ.
Có một bóng đen chợt xuất hiện ở phía trước Lệ Hàn nhẹ nhàng không một tiếng động. Trong bóng tối, dưới chiếc mũ trùm của tấm áo choàng, đôi mắt của cái bóng ấy nhìn hắn chằm chằm, ánh sáng trong đáy mắt bừng lên nóng bỏng.
Lệ Hàn vẫn tiếp tục bước đi như thường. Khi còn cách bóng đen ba mươi trượng, hắn vẫn chưa phát hiện ra điều gì bất thường. Ở khoảng cách hai mươi trượng, hắn bắt đầu nhíu mày. Đến lúc chỉ còn lại mười trượng thì hắn đột nhiên đứng phắt lại, ngẩng đầu lên !
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT