Kiến Sầu thấy thế mỉm cười, lại không nói.
Phó Triêu Sinh ngồi đối diện với nàng, đáy mắt lóe lên gì đó, như chứa chất biến ảo của năm tháng, dường như không hiểu nụ cười của nàng: "Bạn cũ cười cái gì?"
Nếu chỉ muốn uống canh cá thì không cần thiết phải cho hương liệu vào.
Từng có một thời gian, nấu canh cá là một sở trường của nàng.
Bất giác lại nhớ đến những kí ức quay lại trong cửa thị phi nhân quả, nhưng dù sao Kiến Sầu cũng không thân quen phù du cho nên không hề nói rõ, chỉ nói: "Sau khi thoáng gặp nhau ở Tây Hải cũng từng nhận được thư của ngươi. Có điều Kiến Sầu không biết hai chữ "bạn cũ" từ đâu mà đến?"
Phó Triêu Sinh chưa từng nghĩ đến vấn đề này.
Hắn nhìn Kiến Sầu đối diện, nhớ tới đủ loại kiến thức trên nhân gian hai ba năm nay, lại phát hiện những người hắn gặp trong cuộc sống đều không giống nàng. Dù khi ở cô đảo nhân gian làm quốc sư, bức tử Trương Thang, hắn cũng chưa từng gặp một người phụ nữ nào giống như nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT