Phù Đạo sơn nhân bây giờ chỉ có tu vi xuất khiếu, có lẽ vẫn có thể di sơn đảo hải, nhưng Kiến Sầu cho rằng biến một con giun thành một con rồng đen thì sợ là đã vượt quá cực hạn của tu sĩ Xuất Khiếu kì, hẳn là phải có điều kì dị nào khác nữa.
Nếu có thể trao đổi với nó, biết đâu lại có thể nhận được thông tin hữu dụng gì đó?
Khương Vấn Triều đương nhiên cũng hiểu ý Kiến Sầu. Lúc trước hắn cũng đã từng nói chuyện với cá tôm, bây giờ suy nghĩ một lát rồi cũng bỏ qua cảm giác kì dị khi nghe thấy tiếng gào thét của rồng đen vừa rồi, nói:"Ta sẽ thử xem".
Có trời mới biết có thể trao đổi được gì.
Nói thật lòng, lúc đi đến bên ngoài tấm lụa mỏng màu đỏ bao trùm trận pháp, Khương Vấn Triều có một cảm giác như "thấy chết không sờn".
"Vì sao ta lại cảm thấy Khương tiền bối có vẻ rất bi tráng?"
Tả Lưu đang chống tay lên cằm không nhịn được gõ gõ suy nghĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT