Hai mắt sáng rực trên khuôn mặt nhem nhuốc nhìn Kiến Sầu đầy chờ mong.
Kiến Sầu yên lặng nhìn lão một hồi lâu, cảm thấy trong lòng hơi tắc nghẹn vì ánh mắt vô cùng chờ mong của lão, một hồi lâu mới nói được một câu: "Coi như đồ nhi chưa nói gì cả".
"Ơ hay cái con bé này, sao ngươi lại không thành thật như thế? Chẳng phải ngươi nói sơn nhân ta có chỗ nào không giống sao? Ngươi nói đi xem nào, đã bao nhiêu năm không có ai khen ta đẹp trai rồi".
Phù Đạo sơn nhân đột nhiên trở nên u sầu, bấm ngón tay tính toán rồi ảo não cúi đầu.
"Ôi, đúng là anh hùng lúc tuổi già không có người hỏi thăm, mất giá thê thảm... Ngay cả tiểu Kiến Sầu cũng không quan tâm đến ta nữa. Nhớ năm xưa sơn nhân ta tung hoành Thập Cửu Châu, một cái đùi gà, à không, một thanh kiếm gỗ đánh khắp Thập Cửu Châu không có đối thủ, không ngờ bây giờ lại suy bại đến nước này.
Từng chữ, từng câu.
Giọng Phù Đạo sơn nhân càng ngày càng ai oán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play