Lúc này mặt trời đã lặn trên Linh Chiếu đỉnh Nhai Sơn.
Kiến Sầu thấy mình vừa mới bế quan ra chẳng bao lâu, đến Tây Hải một chuyến, xảy ra rất nhiều việc, lúc về không ngờ lại phải tiếp tục tu luyện, thế mà mình vẫn cam tâm tình nguyện, dúng là khó tin.
Người ta thường nói tu hành là một chuyện đau khổ, cô quạnh và nhàm chán, quả thật không sai.
Con ngỗng trắng vẫn đạp chân bơi dưới Quy Hạc tỉnh. Lúc nhìn thấy Kiến Sầu lại xuất hiện bên cạnh Quy Hạc tỉnh, nó liền bơi lại gần phía này.
Kiến Sầu đi tới, ngồi xuống đưa tay vuốt đỉnh đầu nó.
Lông vũ bóng mượt rất trơn, nàng mỉm cười: "Xem mày ngày nào cũng bơi ở đây mà không thấy buồn chán nhỉ..."
Con ngỗng trắng cúi đầu xuống cọ vào lòng bàn tay Kiến Sầu.
Kiến Sầu ngẩn ra, cười một tiếng: "Thời buổi này ngay cả ngỗng cũng nghe hiểu tiếng người à?"
Đám tiên hạc đầu đỏ bên cạnh tờ ơ xem cảnh này rồi quay đi, cất bước đi sang phái bên kia.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play